晚春古诗带拼音和注释

弹歌 先秦 ·佚名 dàn gē xian qin yì míng

断竹,续竹;飞土,逐宍。 duàn zhú,xù zhú ; fēi tǔ,zhú ròu。

诗经·木瓜·先秦

投我以木瓜,报之以琼琚。匪报也,永以为好也!

投我以木桃,报之以琼瑶。匪报也,永以为好也!投我以木李,报之以琼玖。匪报也,永以为好也!

tóu wǒ yǐ mù guā,bào zhī yǐ qióng jū;Fěi bào yě,yǒng yǐ wéi hǎo yě!

tóu wǒ yǐ mù táo,bào zhī yǐ qióng yáo;fěi bào yě,yǒng yǐ wéi hǎo yě!

tóu wǒ yǐ mù lǐ,bào zhī yǐ qióng jiǔ;fěi bào yě,yǒng yǐ wéi hǎo yě!

长歌行·汉乐府

青青园中葵,朝露待日晞。阳春布德泽,万物生光辉。常恐秋节至,焜黄华叶衰。百川东到海,何时复西归?少壮不努力,老大徒伤悲!

qīng qīng yuán zhōng kuí ,zhāo lù dài rì xī 。yáng chūn bù dé zé ,wàn wù shēng guāng huī 。 cháng kǒng qiū jié zhì ,kūn huáng huā yè shuāi。bǎi chuān dōng dào hǎi,hé shí fù xī guī ? shǎo zhuàng bù nǔ lì,lǎo dà tú shāng bēi!江南·汉乐府

江南可采莲,莲叶何田田。鱼戏莲叶间。鱼戏莲叶东,鱼戏莲叶西,鱼戏莲叶南,鱼戏莲叶北。

jiāng nán kě cǎi lián ,lián yè hé tián tián 。yú xì lián yè jiān , yú xì lián yè dōng ,yú xì lián yè xī ,yú xì lián yè nán ,yú xì lián yè běi 。

七步诗 汉·曹植

煮豆持作羹,漉菽以为汁。萁在釜下燃,豆在釜中泣。本自同根生,相煎何太急?

zhǔ dòu rán dòu qí , lù chǐ yǐ wéi zhī. qí zài fǔ xià rán ,dòu zài fù zhōng qì .běn shì tóng gēn shēng ,xiāng jiān hé tài jí ?

敕勒歌 南北朝 ·乐府诗集

敕勒川,阴山下。天似穹庐,笼盖四野,天苍苍,野茫茫,风吹草低见牛羊。

chì lè chuān ,yīn shān xià .tiān sì qióng lú, lǒng gài sì yě,tiān cāng cāng ,yě máng máng ,fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng.

蝉 唐·虞世南

垂緌饮清露,流响出疏桐。居高声自远,非是藉秋风。

chuí ruí yǐn qīnɡ lù,liú xiǎnɡ chū shū tónɡ。jū ɡāo shēnɡ zì yuǎn,fēi shì jiè qiū fēnɡ 。

于易水送人·唐·骆宾王

此地别燕丹,壮士发冲冠。昔时人已没,今日水犹寒。

cǐ dì bié yān dān,zhuàng shì fà chōng guān。 xī shí rén yǐ mò,jīn rì shuǐ yóu hán。

咏鹅 唐·骆宾王

鹅,鹅,鹅,曲项向天歌。白毛浮绿水,红掌拨清波。

é é é ,qǔ xiàng xiàng tiān gē。bái máo fú lǜ shuǐ,hóng zhǎng bō qīng bō 。

山中 唐·王勃

长江悲已滞,万里念将归。况属高风晚,山山黄叶飞。

cháng jiāng bēi yǐ zhì, wàn lǐ niàn jiāng guī。

kuàng shǔ gāo fēng wǎn, shān shān huáng yè fēi。

风 唐·李峤

解落三秋叶,能开二月花。过江千尺浪,入竹万竿斜。

Jiě luò sān qiū yè,néng kāi èr yuè huā。Guò jiāng qiān chǐ làng,rù zhú wàn gān xiá。

回乡偶书·其一 唐

贺知章少小离家老大回,乡音无改鬓毛衰。儿童相见不相识,笑问客从何处来。

Shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí,xiāng yīn wú gǎi bìn máo cuī。

Ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí,xiào wèn kè cóng hé chù lái。

咏柳唐 唐·贺知章

碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦。不知细叶谁裁出,二月春风似剪刀。

bì yù zhuāng chéng yí shù gāo , wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo。

bù zhī xì yè shuí cái chū,èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo。

登鹳雀楼 唐·王之涣

白日依山尽,黄河入海流。欲穷千里目,更上一层楼。

bái rì yī shān jìn,huánɡ hé rù hǎi liú。Yù qiónɡ qiān lǐ mù,ɡènɡ shànɡ yì cénɡ lóu。

凉州词 唐·王之涣

黄河远上白云间,一片孤城万仞山。羌笛何须怨杨柳,春风不度玉门关。

Huáng hé yuǎn shàng bái yún jiān,yīpiàn gū chéng wàn rèn shān.

Qiāng dí hé xū yuàn yáng liǔ,chūn fēng bù dù yù mén guān.

春晓 唐·孟浩

然春眠不觉晓,处处闻啼鸟。夜来风雨声,花落知多少。

chūn mián bù jué xiǎo,chù chù wén tí niǎo。 Yè lái fēng yǔ shēng,huā luò zhī duō shǎo。

宿建德江 唐·孟浩然

移舟泊烟渚,日暮客愁新。野旷天低树,江清月近人。

yí zhōu bó yān zhǔ, rì mù kè chóu xīn. yě kuàng tiān dī shù,jiāng qīng yuè jìn rén。

画 唐·王维

远看山有色,近听水无声。春去花还在,人来鸟不惊。

Yuǎn kàn shān yǒu se,jìn tīnɡ shuǐ wú shēnɡ. Chūn qù huā hái zài, rén lái niǎo bù jīng。

鹿柴 唐·王维

空山不见人,但闻人语响。返景入深林,复照青苔上。

kōng shān bú jiàn rén,dàn wén rén yǔ xiǎng 。fǎn yǐng rù shēn lín,fù zhào qīng tái shàng。

鸟鸣涧 唐 王维人闲桂花落,夜静春山空。月出惊山鸟,时鸣春涧中。

rén xián guì huā luò,yè jìng chūn shān kōng。yuè chū jīng shān niǎo,shí míng chūn jiàn

zhōng.

九月九日忆山东兄弟 唐·王维

独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲。遥知兄弟登高处,遍插茱萸少一人。

dú zài yì xiāng wéi yì kè,měi féng jiā jié bèi sī qīn.

yáo zhī xiōng dì dēng gāo chù, biàn chā zhū yú shǎo yī rén.

山居秋暝 唐·王维

空山新雨后,天气晚来秋。明月松间照,清泉石上流。竹喧归浣女,莲动下渔舟。随意春芳歇,王孙自可留。

kōng shān xīn yǔ hòu, tiān qì wǎn lái qiū。 míng yuè sōng jiān zhào, qīng quán shí shàng liú 。 zhú xuān guī huàn nǚ, lián dòng xià yú zhōu 。 suí yì chūn fāng xiē , wáng sūn zì kě liú 。

送元二使安西 唐·王维

渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。

Wèi chéng zhāo yǔ yì qīng chén,kè shè qīng qīng liǔ sè xīn。Quàn jūn gèng jìn yībēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù rén.

古朗月行(节选) 唐·李白

小时不识月,呼作白玉盘。又疑瑶台镜,飞在青云端。仙人垂两足,桂树何团团。白兔捣药成,问言与谁餐?

xiǎo shí bù shí yuè,hū zuò bái yù pán 。yòu yí yáo tái jìng ,fēi zài qīng yún .yún duān 。xiān rén chuí liǎng zú,guì shù hé tuán tuán 。bái tù dǎo yào chéng ,wèn yán yǔ shuí cān ?

夜宿山寺 唐·李白

危楼高百尺,手可摘星辰。不敢高声语,恐惊天上人。

wēi lóu gāo bǎi chǐ,shǒu kě zhāi xīng chén.bù gǎn gāo shēng yǔ,kǒng jīng tiān shàng rén.

静夜思 唐·李白

床前明月光,疑是地上霜。举头望明月,低头思故乡。

chuáng qián míng yuè guāng,yí shì dì shàng shuāng. jǔ tóu wàng míng yuè,dì tóu sī gù xiāng.

独坐敬亭山 唐·李白

众鸟高飞尽,孤云独去闲。相看两不厌,只有敬亭山。

Zhòng niǎo gāo fēi jìn。gū yún dù qù xián。xiāng kàn liǎng bù yàn,zhǐ yǒu jìng tíng shān。

峨眉山月歌 唐·李白

峨眉山月半轮秋,影入平羌江水流。 夜发清溪向三峡,思君不见下渝州。

é méi shān yuè bàn lún qiū, yǐng rù píng qiāng jiāng shuǐ liú。yè fā qīng xī xiàng sān xiá, sī jūn bù jiàn xià yú zhōu 。

赠汪伦 唐·李白

李白乘舟将欲行,忽闻岸上踏歌声。桃花潭水深千尺,不及汪伦送我情。

lǐ bái chéng zhōu jiāng yù xíng , hū wén àn shàng tà gē shēng 。

táo huā tán shuǐ shēn qiān chǐ , bù jí wāng lún sòng wǒ qíng 。

望庐山瀑布 唐·李白

日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。飞流直下三千尺,疑是银河落九天。

rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān ,yáo kàn pù bù guà qián chuān.fēi liú zhí xià sān qiān chǐ,yí shì yín hé luò jiǔ tiān.

望天门山 唐·李白

天门中断楚江开,碧水东流至此回。两岸青山相对出,孤帆一片日边来。

tiān mén zhōng duàn chǔ jiāng kāi,bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí.

liǎng àn qīng shān xiāng duì chū,gū fān yí piàn rì biān lái.

早发白帝城 唐·李白

朝辞白帝彩云间,千里江陵一日还。两岸猿声啼不住,轻舟已过万重山。

zhāo cí bái dì cǎi yún jiān ,qiān lǐ jiāng líng yī rì huán .

liǎng àn yuán shēng tí bù zhù ,qīng zhōu yǐ guò wàn chóng shān.

黄鹤楼送孟浩然之广陵 唐·李白

故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州。孤帆远影碧空尽,唯见长江天际流。

gù rén xī cí huáng hè lóu ,yān huā sān yuè xià yáng zhōu .

gū fān yuǎn yǐng bì kōng jìn ,wéi jiàn cháng jiāng tiān jì liú .

别董大二首·其一 唐·高适

千里黄云白日曛,北风吹雁雪纷纷。莫愁前路无知己,天下谁人不识君。

qiān lǐ huáng yún bái rì xūn ,běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn 。

mò chóu qián lù wú zhī jǐ ,tiān xià shuí rén bú shí jun .

八阵图 唐·杜甫

功盖三分国,名成八阵图。江流石不转,遗恨失吞吴。

gōng gài sān fèn guó ,míng chéng bā zhèn tú .

jiāng liú shí bù zhuǎn ,qiǎn hèn shī tūn wú .

贫交行 唐·杜甫

翻手为云覆手雨,纷纷轻薄何须数。君不见管鲍贫时交,此道今人弃如土。

fān shǒu wéi yún fù shǒu yǔ,fēn fēn qīng báo hé xū shù。

jun bú jiàn guǎn bào pín shí jiāo,cǐ dào jīn rén qì rú tǔ。

望岳 唐·杜甫

岱宗夫如何?齐鲁青未了。造化钟神秀,阴阳割昏晓。荡胸生层云,决眦入归鸟。会当凌绝顶,一览众山小。

dài zōnɡ fū rú hé ? qí lǔ qīnɡ wèi liǎo.。zào huà zhōnɡ shén xiù, yīn yánɡ ɡē hūn xiǎo.dànɡ xiōnɡ shēnɡ cénɡ yún, jué zì rù ɡuī niǎo.huì dānɡ línɡ jué dǐnɡ,yì lǎn zhònɡ shān xiǎo.

春夜喜雨 唐·杜甫

好雨知时节,当春乃发生。随风潜入夜,润物细无声。

野径云俱黑,江船火独明。晓看红湿处,花重锦官城。

hǎo yǔ zhī shí jié, dāng chūn nǎi fā shēng。suí fēng qián rù yè, rùn wù xì wú shēng。

yě jìng yún jù hēi,jiāng chuán huǒ dú míng 。xiǎo kàn hóng shī chù , huā zhòng jǐn guān chéng 。

逢雪宿芙蓉山主人 唐·刘长卿

日暮苍山远,天寒白屋贫。柴门闻犬吠,风雪夜归人。

rì mù cāng shān yuǎn, tiān hán bái wū pín。chái mén wén quǎn fèi, fēng xuě yè guī rén。

寒食 唐·韩翃

春城无处不飞花,寒食东风御柳斜。日暮汉宫传蜡烛,轻烟散入五侯家。

Chūn chéng wú chù bù fēi huā,hán shí dōng fēng yù liǔ xiá。

Rì mù hàn gōng chuán là zhú,qīng yān sàn rù wǔ hóu jiā。

渔歌子 唐·张志和

西塞山前白鹭飞,桃花流水鳜鱼肥。青箬笠,绿蓑衣,斜风细雨不须归。

xī sāi shān qián bái lù fēi,táo huā liú shuǐ guì yú féi。

qīng ruò lì,lǜ suō yī,xié fēng xì yǔ bú xū guī 。

滁州西涧 唐·韦应物

独怜幽草涧边生,上有黄鹂深树鸣。 春潮带雨晚来急,野渡无人舟自横。

dú lián yōu cǎo jiàn biān shēng.shàng yǒu huáng lí shēn shù míng.chūn cháo dài yǔ wǎn lái jí.yě dù wú rén zhōu zì héng.

游子吟 唐·孟郊

慈母手中线,游子身上衣。临行密密缝,意恐迟迟归。谁言寸草心,报得三春晖。

cí mǔ shǒu zhōnɡ xiàn, yóu zǐ shēn shànɡ yī。lín xínɡ mì mì fénɡ, yì kǒnɡ chí chí ɡuī。

shuí yán cùn cǎo xīn, bào dé sān chūn huī。

小儿垂钓 唐·胡令能

蓬头稚子学垂纶,侧坐莓苔草映身。路人借问遥招手,怕得鱼惊不应人。

péng tóu zhì zǐ xué chuí lún,cè zuò méi tái cǎo yìng shēn.

lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu,pà dé yú jīng bù yìng rén.

秋思 唐·张籍

洛阳城里见秋风,欲作家书意万重。复恐匆匆说不尽,行人临发又开封。

luò yáng chéng lǐ jiàn qiū fēng, yù zuò jiā shū yì wàn chóng。

fù kǒng cōng cōng shuō bù jìn, xíng rén lín fā yòu kāi fēng。

早春呈水部张十八员外 唐·韩愈

天街小雨润如酥,草色遥看近却无。最是一年春好处,绝胜烟柳满皇都。

tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú sū,cǎo sè yáo kàn jìn què wú。zuì shì yī nián chūn hǎo chù,jué shèng yān liǔ mǎn huáng dū。

晚春 唐·韩愈

草树知春不久归,百般红紫斗芳菲。杨花榆荚无才思,惟解漫天作雪飞。

cǎo mù zhī chūn bù jiǔ guī, bǎi bān hóng zǐ dòu fāng fēi。

yáng huā yú jiá wú cái sī, wéi jiě màn tiān zuò xuě fēi

望洞庭 唐·刘禹锡

湖光秋月两相和,潭面无风镜未磨。遥望洞庭山水翠,白银盘里一青螺。(山水翠 一作:山水色)

hú guāng qiū yuè liǎng xiāng hé,tán miàn Wú fēng jìng wèi mó。

yáo wàng Dòng tíng shān shuǐ cuì,bái yín Pán lǐ yī qīng luó。

竹枝词二首·其一 唐·刘禹锡

杨柳青青江水平,闻郎江上唱歌声。东边日出西边雨,道是无晴却有晴。

yáng liǔ qīng qīng jiāng shuǐ píng ,wén láng jiāng shàng chàng gē shēng .dōng biān rì chū xī biān yǔ ,dào shì wú qíng quâ yǎu qíng.

悯农二首·其一 唐·李绅

春种一粒粟,秋收万颗子。四海无闲田,农夫犹饿死。

chūn zhǒng yī lì sù,qiū shōu wàn kē zǐ。sì hǎi wú xián tián,nóng fū yóu è sǐ.

池上 唐·白居易

小娃撑小艇,偷采白莲回。不解藏踪迹,浮萍一道开。

xiǎo wá chēnɡ xiǎo tǐnɡ,tōu cǎi bái lián huí. bù jiě cánɡ zōnɡ jì,fú pínɡ yí dào kāi.

大林寺桃花 唐·白居易

人间四月芳菲尽,山寺桃花始盛开。 长恨春归无觅处,不知转入此中来。

rén jiān sì yuè fāng fēi jìn ,shān sì táo huā shǐ shèng kāi 。

cháng hèn chūn guī wú mì chǔ ,bù zhī zhuǎn rù cǐ zhōng lái 。

江雪 唐·柳宗元

千山鸟飞绝,万径人踪灭。孤舟蓑笠翁,独钓寒江雪。

qiān Shān niǎo fēi jué,wàn jìng rén zōng miè。gū zhōu suō lì wēng,dú diào hán jiāng xuě.

菊花 唐·元稹

秋丛绕舍似陶家,遍绕篱边日渐斜。不是花中偏爱菊,此花开尽更无花。

qiūcóng yào shè sì táo jiā,biān yào lí biān rì jiàn xié.

bù shì huā zhōng piān ài jú,cǐ huā kāi jìn gèng wú huā.

寻隐者不遇 唐·贾岛

松下问童子,言师采药去。只在此山中,云深不知处。

sōng xià wèn tóng zǐ,yán shī cǎi yào qù。zhǐ zài cǐ shān zhōng,yún shēn bú zhī chù.

清明 唐·杜牧

清明时节雨纷纷,路上行人欲断魂。借问酒家何处有?牧童遥指杏花村。

qīng míng shí jié yǔ fēn fēn,lù shàng xíng rén yù duàn hún.jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu,mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn.

赤壁 唐·杜牧

折戟沉沙铁未销,自将磨洗认前朝。东风不与周郎便,铜雀春深锁二乔。

zhé jǐ chén shā tiě wèi xiāo,zì jiāng mó xǐ rèn qián cháo .dōng fēng bù yǔ zhōu láng biàn,tóng què chūn shēn suǒ èr qiáo.

蜂 唐·罗隐

不论平地与山尖,无限风光尽被占。 采得百花成蜜后,为谁辛苦为谁甜?

bú lùn pínɡ dì yǔ shān jiān,wú xiàn fēnɡ ɡuānɡ jìn bèi zhàn。

cǎi dé bǎi huā chénɡ mì hòu,wéi shuí xīn kǔ wéi shuí tián .

江上渔者 宋·范仲淹

江上往来人,但爱鲈鱼美。君看一叶舟,出没风波里。

jiāng shàng wǎng lái rén ,dàn ài lú yú měi 。jūn kàn yī yè zhōu ,chū mò fēng bō lǐ。

泊船瓜洲 宋·王安石

京口瓜洲一水间,钟山只隔数重山。春风又绿江南岸,明月何时照我还。

jīng kǒu guā zhōu yī shuǐ jiān,zhōng shān zhǐ gé shù chóng shān.

chūn fēng yòu lǜ jiāng nán àn, míng yuè hé shí zhào wǒ huán.

惠崇春江晚景二首·其一 宋·苏轼

竹外桃花三两枝,春江水暖鸭先知。蒌蒿满地芦芽短,正是河豚欲上时。

zhú wài táo huā sān liǎng zhī, chūn jiāng shuǐ nuǎn yā xiān zhī。

lóu hāo mǎn dì lú yá duǎn, zhèng shì hé tún yù shàng shí .

夏日绝句 宋·李清照

生当作人杰,死亦为鬼雄。至今思项羽,不肯过江东。

shēng dāng zuò rén jié,sǐ yì wéi guǐ xióng .zhì jīn sī xiàng yǔ,bù kěn guò jiāng dōng.

小池 宋·杨万里

泉眼无声惜细流,树阴照水爱晴柔。小荷才露尖尖角,早有蜻蜓立上头。

quán yǎn wú shēng xī xì liú,shù yīn zhào shuǐ ài qíng róu。

xiǎo hé cái lù jiān jiān jiǎo,zǎo yǒu qīng tíng lì shàng tóu

稚子弄冰 宋·杨万里

稚子金盆脱晓冰,彩丝穿取当银钲。敲成玉磬穿林响,忽作玻璃碎地声。

zhì zǐ jīn pén tuō xiǎo bīng, cǎi sī chuān qǔ dāng yín zhēng 。qiāo chéng yù qìng chuān lín xiǎng, hū zuò bō lí suì dì shēng.

约客 宋·赵师秀

黄梅时节家家雨,青草池塘处处蛙。有约不来过夜半,闲敲棋子落灯花。

huang mei shi jie jia jia yu,qing cao chi tang chu chu wa。

you yue bu lai guo ye ban,xian qiao qi zi luo deng hua。

夜书所见 宋·叶绍翁

萧萧梧叶送寒声,江上秋风动客情。知有儿童挑促织,夜深篱落一灯明。

xiāo xiāo wú yè sòng hán shēng,jiāng shàng qiū fēng dòng kè qíng。zhī yǒu ér tóng tiāo cù zhī,yè shēn lí luò yī dēng míng。

墨梅 元·王冕

我家洗砚池头树,朵朵花开淡墨痕。不要人夸好颜色,要留清气满乾坤。

wú jiā xǐ yàn chí tóu shù,gè gè huā kāi dàn mò hén .

bù yào rén kuā hǎo yán sè,zhǐ liú qīng qì mǎn qián kūn .

石灰吟 明·于谦

千锤万凿出深山,烈火焚烧若等闲。粉骨碎身浑不怕,要留清白在人间。

qiān chuí wàn jī chū shēn shān, liè huǒ fén shāo ruò děng xián.fěn shēn suì gǔ hún bù pà , yào liú qīng bái zài rén jiān.

咏鸡诗·题金鸡报晓图 明· 唐寅

头上红冠不用裁,满身雪白走将来。平生不敢轻言语,一叫千门万户开。

tóu shàng hóng guān bù yòng cái,mǎn shēn xuě bái zǒu jiāng lái.píng shēng bù gǎn qīng yán yǔ,yī jiào qiān mén wàn hù kāi .

卜算子·咏梅 近代·毛泽东

风雨送春归,飞雪迎春到。已是悬崖百丈冰,犹有花枝俏。俏也不争春,只把春来报。待到山花烂漫时,她在丛中笑。

fēng yǔ sòng chūn guī ,fēi xuě yíng chūn dào。yǐ shì xuán yá bǎi zhàng bīng ,yóu yǒu huā zhī qiào。qiào yě bú zhēng chūn ,zhī bǎ chūn lái bào。dài dào shān huā làn màn shí ,tā zài cóng zhōng xiào。

击壤歌·先秦

日出而作,日入而息。凿井而饮,耕田而食。帝力于我何有哉!

rì chū ér zuò,rì rù ér xī。záo jǐng ér yǐn,gēng tián ér shí。dì lì yú wǒ hé yǒu zāi!

诗经·关雎· 先秦·佚名

关关雎鸠,在河之洲。窈窕淑女,君子好逑。参差荇菜,左右流之。窈窕淑女,寤寐求之。求之不得,寤寐思服。悠哉悠哉,辗转反侧。参差荇菜,左右采之。窈窕淑女,琴瑟友之。参差荇菜,左右芼之。窈窕淑女,钟鼓乐之。

guān guān jū jiū,zài hé zhī zhōu.yǎo tiǎo shū nǚ,jūn zǐ hǎo qiú.cēn cī xìng cài,zuǒ yoù líu zhī.yǎo tiǎo shū nǚ, wù mèi qiú zhī,qiú zhī bù dé,wù mèi sī fú.yōu zāi yōu zāi,zhǎn zhuǎn fǎn cè.cēn cī xìng cài, zuǒ yoù cǎi zhī.yǎo tiǎo shū nǚ, qín sè yǒu zhī,cēn cī xìng cài, zuǒ yoù mào zhī.yǎo tiǎo shū nǚ,zhōng gǔ yào zhī.

诗经·采薇(节选) 先秦·佚名

昔我往矣,杨柳依依。今我来思,雨雪霏霏。行道迟迟,栽渴载饥。我心伤悲,莫知我哀!

xī wǒ wǎng yǐ, yáng liǔ yī yī。 jīn wǒ lái sī , yù xuě fēi fēi。xíng dào chí chí, zài kě zài jī。 wǒ xīn shāng bēi, mò zhī wǒ āi!

离骚(名句选摘) 先秦·屈原

路曼曼其修远兮,吾将上下而求索。朝饮木兰之坠露兮,夕餐秋菊之落英。亦余心之所善兮,虽九死其犹未悔。长太息以掩涕兮,哀民生之多艰。惟草木之零落兮,恐美人之迟暮。

Lù màn màn qí xiū yuǎn xī, wú jiāng shàng xià ér qiú suǒ.cháo yǐn mù lán zhī zhuì lù xī ,xī cān qiū jú zhī luò yīng ;yì yú xīn zhī suǒ shàn xī ,suī jiǔ sǐ qí yóu wèi huǐ .cháng tài xī yǐ yǎn tì xī ,āi mín shēng zhī duō jiān .wéi cǎo mù zhī líng luò xī ,kǒng měi rén zhī chí mù .

垓下歌 先秦· 项羽

力拔山兮气盖世。时不利兮骓不逝。骓不逝兮可奈何!虞兮虞兮奈若何!

lì bá shān xī qì gài shì 。shí bú lì xī zhuī bú shì 。zhuī bú shì xī kě nài hé !yú xī yú xī nài ruò hé!

大风歌 汉 ·刘邦

大风起兮云飞扬,威加海内兮归故乡,安得猛士兮守四方!

dà fēng qǐ xī yún fēi yáng ,wēi jiā hǎi nèi xī guī gù xiāng ,ān dé měng shì xī shǒu sì fāng !

古诗十九首·庭中有奇树 汉·佚名

庭中有奇树,绿叶发华滋。攀条折其荣,将以遗所思。馨香盈怀袖,路远莫致之。此物何足贵?但感别经时。

tíng zhōng yǒu qí shù ,lǜ yè fā huá zī 。pān tiáo shé qí róng ,jiāng yǐ yí suǒ sī 。xīn xiāng yíng huái xiù ,lù yuǎn mò zhì zhī 。cǐ wù hé zú guì ,dàn gǎn bié jīng shí 。

古诗十九首·迢迢牵牛星 汉·佚名

迢迢牵牛星,皎皎河汉女。纤纤擢素手,札札弄机杼。终日不成章,泣涕零如雨。河汉清且浅,相去复几许。盈盈一水间,脉脉不得语。

tiáo tiáo qiān niú xīng ,jiǎo jiǎo hé hàn nǚ 。xiān xiān zhuó sù shǒu ,zhá zhá nòng jī zhù 。zhōng rì bú chéng zhāng ,qì tì líng rú yǔ 。hé hàn qīng qiě qiǎn ,xiàng qù fù jǐ xǔ 。yíng yíng yī shuǐ jiān ,mò mò bú dé yǔ 。

龟虽寿 汉·曹操

神龟虽寿,犹有竟时。螣蛇乘雾,终为土灰。老骥伏枥,志在千里。烈士暮年,壮心不已。盈缩之期,不但在天。养怡之福,可得永年。幸甚至哉,歌以咏志。

Shén guī suī shòu ,yóu yôu jìng shí.Téng shé chéng wù,zhōng wéi tû huī.Lâo jì fú lì,zhì zaì qiān lî.Liè shì mù nián,zhuàng xīn bù yî.Yíng suō zhī qī,bú dàn zài tiān.yâng yí zhī fú,kê dé yông nián.xìng shèn zhì zaī,gē yî yông zhì.

饮酒二十首·其五 晋·陶渊明

结庐在人境,而无车马喧。问君何能尔?心远地自偏。采菊东篱下,悠然见南山。山气日夕佳,飞鸟相与还。此中有真意,欲辨已忘言。

jié lú zài rén jìng ,ér wú chē mǎ xuān 。wèn jun1 hé néng ěr ?xīn yuǎn dì zì piān 。cǎi jú dōng lí xià ,yōu rán jiàn nán shān 。shān qì rì xī jiā ,fēi niǎo xiàng yǔ hái 。 cǐ zhōng yǒu zhēn yì ,yù biàn yǐ wàng yán.

归园田居五首·其一 晋·陶渊明

少无适俗韵,性本爱丘山。误落尘网中,一去三十年。羁鸟恋旧林,池鱼思故渊。开荒南野际,守拙归园田。方宅十余亩,草屋八九间。榆柳荫后檐,桃李罗堂前。暧暧远人村,依依墟里烟。狗吠深巷中,鸡鸣桑树颠。户庭无尘杂,虚室有余闲。久在樊笼里,复得返自然。

shǎo wú shì sú yùn,xìng běn ài qiū shān。wù luò chén wǎng zhōng,yī qù sān shí nián。jī niǎo liàn jiù lín,chí yú sī gù yuān。kāi huāng nán yě jì,shǒu zhuō guī yuán tián。fāng zhái shí yú mǔ,cǎo wū bā jiǔ jiān。yú liǔ yìn hòu yán,táo lǐ luó táng qián。ài ài yuǎn rén cūn ,yī yī xū lǐ yān。gǒu fèi shēn xiàng zhōng, jī míng sāng shù diān。hù tíng wú chén zá,xū shì yǒu yú xián。jiǔ zài fán lóng lǐ ,fù de fǎn zì rán。

拟行路难十八首·其四 南北朝·鲍照

泻水置平地,各自东西南北流。人生亦有命,安能行叹复坐愁?酌酒以自宽,举杯断绝歌路难。心非木石岂无感?吞声踯躅不敢言。

xie shui zhi ping di, ge zi dong xi nan bei liu . ren sheng yi you ming , an neng xing tan fu zuo chou? zhuo jiu yi zi kuan, ju bei duan jue ge lu nan. Xin fei mu shi qi wu gan ? tun sheng zhi zhu bu gan yan .

赐萧瑀 唐·李世民

疾风知劲草,板荡识诚臣。勇夫安识义,智者必怀仁。

jí fēng zhī jìn cǎo,bǎn dàng shí chéng chén 。yǒng fū ān zhī yì ,zhì zhě bì huái rén。

送杜少府之任蜀州 唐·王勃

城阙辅三秦,风烟望五津。与君离别意,同是宦游人。海内存知己,天涯若比邻。无为在岐路,儿女共沾巾。

chénɡ què fǔ sān qín,fēnɡ yān wànɡ wǔ jīn 。yǔ jūn lí bié yì ,tónɡ shì huàn yóu rén。hǎi nèi cún zhī jǐ,tiān yá ruò bǐ lín。wú wéi zài qí lù,ér nǚ ɡònɡ zhān jīn。

滕王阁诗 唐·王勃

滕王高阁临江渚,佩玉鸣鸾罢歌舞。画栋朝飞南浦云,珠帘暮卷西山雨。闲云潭影日悠悠,物换星移几度秋。阁中帝子今何在?槛外长江空自流。

téng wáng gāo gé lín jiāng zhǔ , pèi yù míng luán bà gē wǔ 。huà dòng cháo fēi nán pǔ yún , zhū lián mù juàn xī shān yǔ 。 xián yún tán yǐng rì yōu yōu , wù huàn xīng yí jǐ dù qiū 。gé zhōng dì zǐ jīn hé zài ? jiàn wài cháng jiāng kōng zì liú。

从军行 唐·杨炯

烽火照西京,心中自不平。牙璋辞凤阙,铁骑绕龙城。雪暗凋旗画,风多杂鼓声。宁为百夫长,胜作一书生。

fēng huǒ zhào xī jīng,xīn zhōng zì bù píng。yá zhāng cí fèng què,tiě qí rào lóng chéng。xuě àn diāo qí huà,fēng duō zá gǔ shēng。níng wéi bǎi fū cháng,shèng zuò yī shū shēng。

渡汉江 唐·宋之问

岭外音书断,经冬复历春。近乡情更怯,不敢问来人。

lǐng wài yīn shū duàn ,jīng dōng fù lì chūn .jìn xiāng qíng gēng qiè ,bù gǎn wèn lái rén.

春江花月夜 唐·张若虚

春江潮水连海平,海上明月共潮生。滟滟随波千万里,何处春江无月明!江流宛转绕芳甸,月照花林皆似霰;空里流霜不觉飞,汀上白沙看不见。江天一色无纤尘,皎皎空中孤月轮。江畔何人初见月?江月何年初照人?人生代代无穷已,江月年年望相似。不知江月待何人,但见长江送流水。白云一片去悠悠,青枫浦上不胜愁。谁家今夜扁舟子?何处相思明月楼?可怜楼上月裴回(徘徊),应照离人妆镜台。玉户帘中卷不去,捣衣砧上拂还来。此时相望不相闻,愿逐月华流照君。鸿雁长飞光不度,鱼龙潜跃水成文。昨夜闲潭梦落花,可怜春半不还家。江水流春去欲尽,江潭落月复西斜。斜月沉沉藏海雾,碣石潇湘无限路。不知乘月几人归,落月摇情满江树。

Chūn Jiāng Cháo Shuǐ Lián Hǎi Píng,Hǎi Shàng Míng Yuè Gòng Cháo Shēng.

Yàn Yàn Suí Bō Qiān Wàn Lǐ , Hé Chù Chūn Jiāng Wú Yuè Míng!

Jiāng Liú Wǎn Zhuǎn Rào Fāng Diàn, Yuè Zhào Huā Lín Jiē Sì Xiàn;

Kōng Lǐ Liú Shuāng Bù Jué Fēi, Tīng Shàng Bái Shā Kàn Bú Jiàn.

Jiāng Tiān Yí Sè Wú Xiā Chén, Jiǎo Jiǎo Kōng Zhōng Gū Yuè Lún.

Jiāng Pàn Hé Rén Chū Jiàn Yuè? Jiāng Yuè Hé Nián Chū Zhào Rén?

Rén Shēng Dài Dài Wú Qióng Yǐ , Jiāng Yuè Nián Nián Zhī Xiāng Sì.

Bù Zhī Jiāng Yuè Dài Hé Rén, Dàn Jiàn Cháng Jiāng Sòng Liú Shuǐ.

Bái Yún Yī Piàn Qù Yōu Yōu, Qīng Fēng Pǔ Shàng Bù Shèng Chóu.

Shuí Jiā Jīn Yè Biǎn Zhōu Zǐ? Hé Chu Xiāng Sī Míng Yuè Lóu?

Kě Liá Lóu Shàng Yuè Pái Huái, Yìng Zhào Lí Rén Zhuāng Jìng Tai.

Yù Hù Lián Zhōng Juǎn Bù Qù, Dǎo Yī Zhēn Shàng Fú Hái Lái.

Cǐ Shí Xiāng Wàng Bù Xiāng Wén, Yuàn Zhú Yuè Huá Liú Zhào Jūn.

Hóng Yàn Cháng Fēi Guāng Bù Dù, Yú Lóng Qián Yuè Shuǐ Chéng Wén.

Zuó Yè Xián Tán Mèng Luò Huā, Kě Lián Chūn Bàn Bù Hái Jiā.

Jiāng Shuǐ Liú Chūn Qù Yù Jìn, Jiāng Tán Luò Yuè Fù Xī Xié.

Xié Yuè Chén Chén Cáng Hǎi Wù, Jié Shí Xiāo Xiāng Wú Xiàn Lù.

Bù Zhī Chéng Yuè Jǐ Rén Guī, Luò Yuè Yáo Qíng Mǎn Jiāng Shù.

感遇十二首·其一 唐·张九龄

兰叶春葳蕤,桂华秋皎洁.欣欣此生意,自尔为佳节.谁知林栖者,闻风坐相悦。草木有本心,何求美人折!

lán yè chūn wěi ruǐ ,guì huá qīu jiǎo jié.xin xin ci sheng yi, zi er wei jia jie . shui zhi lin qi zhe, wen feng zuo xiang yue .cao mu you ben xin, he qiu mei ren zhe!

感遇十二首·其七 唐·张九龄

江南有丹橘,经冬犹绿林。岂伊地气暖?自有岁寒心。可以荐嘉客,奈何阻重深。运命唯所遇,循环不可寻。徒言树桃李,此木岂无阴?

jiāng nán yǒu dān jú,jīng dōng yóu lǜ lín。qǐ yī dì qì nuǎn, zì yǒu suì hán xīn。kě yǐ jiàn jiā kè, nài hé zǔ zhòng shēn。yùn mìng wéi suǒ yù,xún huán bù kě xún。tú yán shù táo lǐ,cǐ mù qǐ wú yīn ?

与诸子登岘山 唐·孟浩然

人事有代谢,往来成古今.江山留胜迹,我辈复登临.水落鱼梁浅,天寒梦泽深。羊公碑尚在,读罢泪沾襟。

rén shì yǒu dài xiè ,wǎng lái chéng gǔ jīn 。jiāng shān liú shèng jì ,wǒ bèi fù dēng lín 。shuǐ luò yú liáng qiǎn ,tiān hán mèng zé shēn 。yáng gōng bēi shàng zài ,dú bà lèi zhān jīn 。

过故人庄 唐·孟浩然

故人具鸡黍,邀我至田家.绿树村边合,青山郭外斜.开轩面场圃,把酒话桑麻。待到重阳日,还来就菊花。

gù rén jù jī shǔ ,yāo wǒ zhì tián jiā 。lǜ shù cūn biān hé ,qīng shān guō wài xié 。kāi xuān miàn chǎng pǔ ,bǎ jiǔ huà sāng má 。dài dào zhòng yáng rì ,hái lái jiù jú huā 。

从军行七首·其四 唐·王昌龄

青海长云暗雪山,孤城遥望玉门关。黄沙百战穿金甲,不破楼兰终不还。

qīng hǎi cháng yún àn xuě shān,gū chéng yáo wàng yù mén guān.huáng shā bǎi zhàn chuān jīn jiǎ,bú pò lóu lán zhōng bù huán.

从军行七首·其五 唐·王昌龄

大漠风尘日色昏,红旗半卷出辕门。前军夜战洮河北,已报生擒吐谷浑。

dà mò fēng chén rì sè hūn, hóng qí bàn juàn chū yuán mén 。qián jūn yè zhàn táo hé běi ,yǐ bào shēng qín tǔ gǔ hún 。

从军行七首·其一 唐·王昌龄

烽火城西百尺楼,黄昏独坐海风秋。更吹羌笛关山月,无那金闺万里愁。

fēng huǒ chéng xī bǎi chǐ lóu ,huáng hūn dú zuò hǎi fēng qiū 。

gèng chuī qiāng dí guān shān yuè ,wú nà jīn guī wàn lǐ chóu 。

陇西行 唐·王维

十里一走马,五里一扬鞭。都护军书至,匈奴围酒泉。关山正飞雪,烽火断无烟。(火 一作:戍)

shí lǐ yī zǒu mǎ,wǔ lǐ yī yáng biān 。dū hù jūn shū zhì,xiōng nú wéi jiǔ quán 。guān shān zhèng fēi xuě,fēng huǒ àn wú yān.

和张仆射塞下曲·其二 唐·卢纶

林暗草惊风,将军夜引弓。平明寻白羽,没在石棱中。

lín àn cǎo jīng fēng , jiāng jūn yè yǐn gōng 。píng míng xún bái yǔ , mò zài shí léng zhōng 。

马诗二十三首·其四 唐·李贺

此马非凡马,房星本是星。向前敲瘦骨,犹自带铜声。

cǐ mǎ fēi fán mǎ ,fáng xīng běn shì xīng 。xiàng qián qiāo shòu gǔ ,yóu zì dài tóng shēng 。

南园十三首·其五 唐·李贺

男儿何不带吴钩,收取关山五十州。请君暂上凌烟阁,若个书生万户侯?

nán ér hé bú dài wú gōu,shōu qǔ guān shān wǔ shí zhōu.

qǐng jūn zàn shàng líng yān gé,ruò gè shū shēng wàn hù hóu.

商山早行 唐·温庭筠

晨起动征铎,客行悲故乡。鸡声茅店月,人迹板桥霜。槲叶落山路,枳花明驿墙。因思杜陵梦,凫雁满回塘。

chén qǐ dòng zhēng duó,kè xíng bēi gù xiāng。jī shēng máo diàn yuè,rén jì bǎn qiáo shuāng。

hú yè luò shān lù,zhī huā míng yì qiáng。yīn sī dù líng mèng,fú yàn mǎn huí táng。

乐游原 唐·李商隐

向晚意不适,驱车登古原。夕阳无限好,只是近黄昏。

xiàng wǎn yì bú shì ,qū chē dēng gǔ yuán . xī yáng wú xiàn hǎo ,zhī shì jìn huáng hūn.

夜雨寄北 唐·李商隐

君问归期未有期,巴山夜雨涨秋池。 何当共剪西窗烛,却话巴山夜雨时。

jun wèn guī qī wèi yǒu qī ,bā shān yè yǔ zhǎng qiū chí 。hé dāng gòng jiǎn xī chuāng zhú , què huà bā shān yè yǔ shí 。

乞巧 唐·林杰

七夕今宵看碧霄,牵牛织女渡河桥。 家家乞巧望秋月,穿尽红丝几万条。

qī xī jīn xiāo kàn bì xiāo,qiān niú zhī nǚ dù hé qiáo。jiā jiā qǐ qiǎo wàng qiū yuè,chuān jìn hóng sī jǐ wàn tiáo。

相见欢 五代·李煜

林花谢了春红,太匆匆。无奈朝来寒雨晚来风。胭脂泪,相留醉,几时重。自是人生长恨水长东。

lín huā xiè le chūn hóng ,tài cōng cōng 。wú nài cháo lái hán yǔ ,wǎn lái fēng 。yān zhī lèi ,xiàng liú zuì ,jǐ shí zhòng 。zì shì rén shēng zhǎng hèn ,shuǐ zhǎng dōng 。

浪淘沙·欧阳修

把酒祝东风,且共从容。垂杨紫陌洛城东。总是当时携手处,游遍芳丛。聚散苦匆匆,此恨无穷。今年花胜去年红。可惜明年花更好,知与谁同?

bǎ jiǔ zhù dōng fēng, qiě gòng cóng róng。chuí yáng zǐ mò luò chéng dōng。 zǒng shì dāng shí xié shǒu chǔ, yóu biàn fāng cóng。 jù sàn kǔ cōng cōng, cǐ hèn wú qióng。 jīn nián huā shèng qù nián hóng。 kě xī míng nián huā gēng hǎo, zhī yǔ shuí tóng?

北陂杏花 宋·王安石

一陂春水绕花身,花影妖娆各占春。纵被春风吹作雪,绝胜南陌碾成尘。

yī bēi chūn shuǐ rào huā shēn ,huā yǐng yāo ráo gè zhàn chūn 。 zòng bèi chūn fēng chuī zuò xuě, jué shèng nán mò niǎn chéng chén 。

如梦令·日暮 宋·李清照

常记溪亭日暮,沉醉不知归路。兴尽晚回舟,误入藕花深处。争渡,争渡,惊起一滩鸥鹭。

cháng jì xī tíng rì mù , chén zuì bù zhī guī lù 。xìng jìn wǎn huí zhōu , wù rù ǒu huā shēn chù 。zhēng dù , zhēng dù , jīng qǐ yī tān ōu lù 。

示儿 宋·陆游

死去元知万事空,但悲不见九州同。王师北定中原日,家祭无忘告乃翁。

sǐ qù yuán zhī wàn shì kōng,dàn bēi bù jiàn jiǔ zhōu tóng.

wáng shī běi dìng zhōng yuán rì,jiā jì wú wàng gào nǎi wēng.

卜算子·咏梅 宋·陆游

驿外断桥边,寂寞开无主。已是黄昏独自愁,更着风和雨。(着 同:著)无意苦争春,一任群芳妒。零落成泥碾作尘,只有香如故。

yì wài duàn qiáo biān,jì mò kāi wú zhǔ.yǐ shì huánɡ hūn dú zì chóu,ɡènɡ zhuó fēnɡ hé yú. wú yì kǔ zhēnɡ chūn,yī rèn qún fānɡ dù.líng luò chénɡ ní niǎn zuò chén,zhǐ yǒu xiānɡ rú yǔ ɡù.

夏日田园杂兴·其七 宋·范成大

昼出耘田夜绩麻,村庄儿女各当家。童孙未解供耕织,也傍桑阴学种瓜。

zhòu chū yún tián yè jī má,cūn zhuāng ér nǚ gè dāng jiā。

tóng sūn wèi jiě gòng gēng zhī,yě bàng sāng yīn xué zhòng guā。

观书有感二首·其一 宋·朱熹

半亩方塘一鉴开,天光云影共徘徊。问渠那得清如许?为有源头活水来。

bàn mǔ fāng táng yī jiàn kāi , tiān guāng yún yǐng gòng pái huái 。

wèn qú nǎ dé qīng rú xǔ ? wèi yǒu yuán tóu huó shuǐ lái.

西江月 宋·辛弃疾明月别枝惊鹊,清风半夜鸣蝉。稻花香里说丰年,听取蛙声一片。七八个星天外,两三点雨山前。旧时茅店社林边,路转溪桥忽见。

mínɡ yuè bié zhī jīnɡ què , qīnɡ fēnɡ bàn yè mínɡ chán 。 dào huā xiānɡ lǐ shuō fēnɡ nián , tīnɡ qǔ wā shēnɡ yí piàn 。 qī bá ɡè xīnɡ tiān wài , liǎnɡ sān diǎn yǔ shān qián 。 jiù shí máo diàn shè lín biān , lù zhuǎn xī qiáo hū xiàn.

丑奴儿·书博山道中壁 宋·辛弃疾

少年不识愁滋味,爱上层楼。爱上层楼,为赋新词强说愁。 而今识尽愁滋味,欲说还休。欲说还休,却道“天凉好个秋”!

shào nián bù shí chóu zī wèi ,ài shàng céng lóu。ài shàng céng lóu。wéi fù xīn cí qiǎng shuō chóu。ér jīn shí jìn chóu zī wèi,yù shuō hái xiū。yù shuō hái xiū。què dào tiān iáng hǎo gè qiū!

过零丁洋 宋·文天祥

辛苦遭逢起一经,干戈寥落四周星。山河破碎风飘絮,身世浮沉雨打萍。惶恐滩头说惶恐,零丁洋里叹零丁。人生自古谁无死?留取丹心照汗青。

xīn kǔ zāo féng qǐ yī jīng ,gàn gē liáo luò sì zhōu xīng .

shān hé pò suì fēng piāo xù ,shēn shì fú chén yǔ dǎ píng .

huáng kǒng tān tóu shuō huáng kǒng ,líng dīng yáng lǐ tàn líng dīng .

rén shēng zì gǔ shuí wú sǐ ? liú qǔ dān xīn zhào hàn qīng.

雪梅·其一 宋·卢梅坡

梅雪争春未肯降,骚人阁笔费评章。梅须逊雪三分白,雪却输梅一段香。

méi xuě zhēng chūn wèi kěn jiàng ,sāo rén gē bǐ fèi píng zhāng 。

méi xū xùn xuě sān fèn bái ,xuě què shū méi yī duàn xiāng 。

天净沙·秋思 元·马致远

枯藤老树昏鸦,小桥流水人家,古道西风瘦马。夕阳西下,断肠人在天涯。

kū téng lǎo shù hūn yā ,xiǎo qiáo liú shuǐ rén jiā ,gǔ dào xī fēng shòu mǎ 。xī yáng xī xià ,duàn cháng rén zài tiān yá.

舟夜书所见 清·查慎行

月黑见渔灯,孤光一点萤。微微风簇浪,散作满河星。

yuè hēi jiàn yú dēng, gū guāng yī diǎn yíng。wēi wēi fēng cù làng, sàn zuò mǎn hé xīng。

己亥杂诗·其五 清·龚自珍

浩荡离愁白日斜,吟鞭东指即天涯。落红不是无情物,化作春泥更护花。

hào dàng lí chóu bái rì xié ,yín biān dōng zhǐ jí tiān yá 。luò hóng bú shì wú qíng wù ,huà zuò chūn ní gèng hù huā.

对酒 近代·秋瑾

不惜千金买宝刀,貂裘换酒也堪豪。一腔热血勤珍重,洒去犹能化碧涛。

bú xī qiān jīn mǎi bǎo dāo,diāo qiú huàn jiǔ yě kān háo。yī qiāng rè xuè qín zhēn zhòng ,sǎ qù yóu néng huà bì tāo。

七律·长征 近代·毛泽东

红军不怕远征难,万水千山只等闲。五岭逶迤腾细浪,乌蒙磅礴走泥丸。金沙水拍云崖暖,大渡桥横铁索寒。更喜岷山千里雪,三军过后尽开颜。

hong jun bu pa yuan zheng nan,wan shui qian shan zhi deng xian.wu ling wei yi teng xi lang,wu meng pang bo zou ni wan.jin sha shui pai yun ya nuan,da du qiao heng tie suo han.geng xi min shan qian li xue, san jun guo hou jin kai yan.

本文来自作者:zx1080,不代表小新网立场!

转载请注明:https://www.xiaoxinys.cn/133593.html

版权声明:本文内容由互联网用户自发贡献,该文观点仅代表作者本人。本站仅提供信息存储空间服务,不拥有所有权,不承担相关法律责任。如发现本站有涉嫌抄袭侵权/违法违规的内容, 请联系我们举报,一经查实,本站将立刻删除。